Blog

the-vietnam-war

DÂN TA PHẢI BIẾT SỬ TA. CHO TƯỜNG GỐC TÍCH NƯỚC NHÀ VIỆT NAM!

Một bộ phim giá trị về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cùng với đó là một cái nhìn theo nhiều hướng, bao quát hơn, trung thực hơn, khách quan hơn. Không những thế với cá nhân tôi giá trị mà bộ phim mang lại còn lớn hơn cả suốt quãng thời gian tôi học lịch sử trên ghế nhà trường.
 
Từ ngày nhỏ đi học môn lịch sử luôn là môn chán ngắt, chán ngắt vì chẳng biết học để làm gì cả, học xong chẳng nhớ gì cả, kiến thức nguội lạnh không một chút gì thú vị. Không những thế chẳng ai khuyến khích tôi học lịch sử cả mà toàn là toán, lý, hóa. Cho đến tận thời điểm này trong đầu tôi vẫn chẳng có một chút kiến thức lịch sử nào cả, từ cổ đại cho đến cận đại, từ Việt Nam ra đến thế giới.
 
Khi tôi đi thăm cố đô Huế tôi còn chẳng biết kinh đô đó được xây dựng từ thời nào chứ đừng nói đến xây dựng mất bao lâu, tổn thất những gì, có những tinh hoa gì được thể hiện ở đó. Tôi thấy xấu hổ vì điều đó. Tôi thấy xấu hổ vì nhỡ may gặp một người nước ngoài tôi không biết phải giới thiệu thế nào về quê hương đất nước mình.
 
Có một điều đau lòng rằng có lẽ không chỉ riêng tôi và rất nhiều bạn trẻ khác cũng giống như tôi. Không hiểu được lịch sử đồng nghĩa với không hiểu được truyền thống, khí chất, linh hồn của dân tộc. Như vậy sẽ khó xây dựng lòng tự tôn dân tộc. Không có sự tự tôn thì khi đi giao tiếp với bạn bè quốc tế sẽ dễ bị cảm giác tự ti, yếu ớt thay vì lòng tự hào.
 
Khi xem bộ phim tôi nhận ra rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước không đơn thuần là đánh đuổi quân xâm lược. Nhìn ở một bức tranh lớn hơn Việt Nam chỉ là một con tốt trên bàn cờ, nơi mà cuộc tranh tài giữa chủ nghĩa đế quốc và chủ nghĩa cộng sản được giật dây bởi các ông lớn. Việt Nam là quân đầu tiên trên bàn cờ Domino vì vậy Mỹ cương quyết không để Việt Nam giành chiến thắng nhằm tránh làm đổ những quân cờ tiếp theo trên bàn cờ châu Á. Ở phía sau Liên Xô và Trung Quốc liên tục thúc Việt Nam dùng thân mình lao về phía trước để tạo đà cho những cuộc kháng chiến tiếp theo.
the-vietnam-war-2

Cuộc chiến đã cướp đi rất nhiều sinh mạng và sự mất mát rất lớn cho người dân Việt Nam

Đau đớn thay đất nước Việt Nam bị chia làm hai miền đại diện cho 2 chủ nghĩa, máu Việt Nam chia thành hai dòng và tàn sát lẫn nhau, đất nước Việt Nam đẹp đẽ, thanh bình như vườn địa đàng bị cày nát vì bom Mỹ. Kết cục dù thắng dù thua thì các ông lớn cũng rút đi bỏ mặc Việt Nam hả hê trong niềm vui chiến thắng mà quên đi cái giá phải trả quá tàn khốc và một đống tro tàn sau chiến tranh.
 
Ở cương vị một công dân thật đau lòng khi thấy các binh sỹ Mỹ bị đẩy ra chiến trường khi mà các tướng lĩnh đã xác định chỉ tối đa 30% cơ hội dành chiến thắng. Còn ở phía Việt Nam thì là những tuyên bố kiểu như “bằng mọi giá”, “hy sinh đến giọt máu cuối cùng”… Nghe thì hùng hồn, khí phách lắm nhưng để làm được như vậy thì phải đánh đổi bằng xương máu, tính mạng của người dân. Rõ ràng chúng ta dành chiến thắng nhưng thương vong của chúng ta thì nhiều gấp bội phần.
 
Lịch sử không phải là thứ để ta nhìn lại mà phán xét, trách móc. Lịch sử là thứ để ta phát huy cái hào khí, những phẩm chất quý giá của dân tộc. Lịch sử là thứ để ta tránh xa những sai lầm đã xảy ra và tìm giải pháp tốt đẹp hơn ở hiện tại.
Xem thêm các bài viết trong chuyên mục Blog tại: http://nguyenxuantai.com/category/blog/

No Comments

Leave a Reply

LIÊN HỆ TÀI

Mọi thông tin cần trao đổi bạn vui lòng liên hệ qua e-mail hoặc để lại thông tin theo mẫu bên dưới.

Địa chỉ:

Cầu Giấy, Hà Nội, Việt Nam